Thơ Thiền
Như
Phong
Nội
Dung
1- Thiền Ca
2- Giă Từ Nghiệp Dĩ
3- Mây Trắng Bay
4- Tao Phùng
5- Tu Tâm
6- Định
7- Chúc Mừng Giáng Sinh
8- Tu Tâm
9- Thiện
10- Chuông
11- Ly
12- Lặng
13- Tiên
14- hẹn
15- Xả
16- Tri Âm
17- Chân Tâm
18- Chân Sư
19- Phật Tại Tâm
20- Hữu Duyên
21- Chân Lư
22- Kẻ Vô Minh
23- Vịnh Vô Minh
24- Không
25- Phật Tánh
26- Chứng Ngộ
27- Dại
28- Diệu Tánh\
29- An
30- Quí Không
31- Bận
32- Chúc
33- Đàn Hạc
34- Vô Ngă
35- Vô Thường
36- Dáng Tiên
37- Ngă
38- Giải
39- An Nhiên
|
Thiền
Ca
Thiền là xả bỏ hết người ơi
Bỏ đi dĩ văng và tương lai
Bỏ luôn danh vọng và hiện tại
Giử lại sinh mạng, để thở dài
Thiền là không vọng tưởng ngày mai
Thắp sáng những ǵ của thực tại
Bỏ lại trần gian bao của căi
Giác ngộ chân lư sẽ mở khai
Thiền là tha thứ cho chính ta
Không đ̣i hỏi và không phiền hà
Chấp nhận những ǵ ta đang có
Cho dù ít, nhỏ nhưng mặn mà
Thiền là hướng đến cơi chân không
Giăi trừ những tâm tư loạn động
Tái tạo một tâm hồn trắng trong
Xây lại cơi tịnh tận đáy ḷng
Thiền là bỏ cái có, lấy không
Thiền là bỏ đục, lấy trong
Thiền là xả bỏ hết tham vọng
An đinh chân không tận cơi ḷng
Thiền là xả bỏ những tích đọng
Bao đời, bao kiếp đă xây xong
Bao nhiêu ân oán và nghiệp chướng
Thiền giúp ta thoát khỏi tṛng
Thiền là rửa sạch rác bụi trần
Đă làm dơ bẩn cái thanh tâm
Đă làm động loạn bởi sân hận
Ngă mạn, vô minh phạm vạn lần
Thiền là lấy không, bỏ cái có
Cho dù nho nhỏ hay thật to
Cho dù là vàng hay đen, đỏ
Bỏ hết người ơi để kịp đ̣
Về bế giác xây cảnh an nhiên
Để kịp kiếp nấy không oan uổng
Về bến giác, nhập thất tham thiền
Hào quang bừng sáng, quả nhăn tiền
Thiền là lấy thua, không lấy thắng
Là an nhiên trong mạch sống trần
Là tự tại trong tâm, duyên nhiều kiếp
Thoát cảnh lầm than của thế nhân
Thiền môn có vạn pháp người ơi
Nhất tâm bất loạn là diệu pháp
Vạn pháp qui tâm có một thôi
Quán Âm vi diệu đă muôn đời
Thiền môn có vạn pháp người ơi
An nhiên, tự tại là diệu pháp
Thanh tâm, tịnh nghiệp duyên lành khởi
Chân lư ngộ khai chỉ một thời
Một thời đạt đạo tâm tự tại
B́nh chân như vại sống an nhiên
Thoát khỏi ta bà cảnh đảo điên
Vui hưởng đời nầy, sướng như tiên
An nhiên,tự tại đến ngàn sau
Quán Âm thiền pháp rất nhiệm mầu
Hướng nội thính âm ḥa linh điển
Diệu pháp ngàn xưa bất hư truyền
" Nhất tâm sân hận khởi
Bá vạn chướng môn khai"
Người ơi nhớ lấy lời nầy
Bao nhiêu sân hận bấy nhiêu nghiệp đày
Cùng ta xả bỏ ngày ngày
Bằng cách bó gối tham thiền sớm mai
Thiền là bỏ lại nghiệp đày
Bỏ luôn nghiệp chướng từ nhiều kiếp xưa
Hiển linh ứng nói sao vừa
"Thiền vô ngôn tự" ngàn xưa đă bày
Người ơi bừng tỉnh hôm nay
Tham thiền, nhập định kiếp nầy giải khai
Thoát ra khỏi kiếp lưu đày
Vượt trên thăm cảnh ngày ngày đeo mang
Nguời ơi thoát cảnh lầm than
Tham thiền, nhập định hào quang phủ đầy
Xóa tan hiện cảnh lưu đày
Trỡ về Phật quốc ngày ngày an vui.
Như Phong
2002.
Giă Từ Nghiệp Dĩ
Đă làm top
job vẫn chưa vui
V́ bởi đem
thân đợ cho đời
Hay đă sanh ra
lầm thế giới
Lầm đời, lầm cảnh lắm
chơi vơi
Ta quyết từ bỏ nghề
làm sư
Bằng cấp bây
giờ như
giấy lộn
Làm thân
mất nước, đời xa xứ
Đă đủ rồi, nay
chẳng chần chừ
Ta quyết từ bỏ nghề
làm sư
Để sống cho ḿnh
thân tự chủ
Mấy mươi năm đợ đời
thấy
đủ
Có khác
chi đâu một kiếp tù
Thôi ta từ giả
cảnh vinh hoa
Tham thiền nhập định
trả
nghiệp già
Cảnh đời cao thấp ai
biết được
Có chăng
là biết được ḿnh ta
Như Phong
1996
Mây Trắng Bay
Mây
trắng trời cao
chẳng
chuốt sầu
Theo
gió
trôi dạt biết về đâu
Nghiệp
duyên nhiều
kiếp c̣n in dấu
Tiền
kiếp thăng hoa hiện
lên lầu
Đời
vẫn luân lưu,
người văng lai
Cơi
tạm ta chờ
bóng một ai
Đường
trần lạc lối bơ vơ
măi
Nẻo
về thánh địa
chẳng mờ phai
Tâm
tịnh, đia
đàng sẽ phôi phai
Bám
vúi
làm chi một h́nh hài
Vô
thường
thiên hạ như chưa thấu
Khổ
luỵ hôm nay
kéo đến mai...
Em
hăy cùng
ta theo mây bay
Bỏ
lại trần gian những
đắng cay
Thanh
thảng theo
không trong ba cơi
Thiên thai chào đón cảnh Bồng Lai
Như Phong
|
Tao Phùng
Ta đă tao phùng một
kiếp nầy
T́nh là cánh hạc nhưng chưa bay
Bóng đời duyên dáng qua khung cửa
Tiếng đời lay động nghe đâu đây
Có phải em đến từ cơi mây
Xuống cơi trần gian căng mộng đầy
Để lại cho đời bao chờ đợi
Quên đi ngày tháng đă hao gầy
Ngày tháng ngừng trôi theo mộng đời
Bước chân thánh thiện kiếp nầy thôi
Đêm ngày thanh thảng trong ba cơi
Chia sẻ với đời, lệ ngừng rơi
Ta diù em vượt thoát chợ đời
Thiện tâm, bảo táp chẳng đến nơi
Ngàn lá vàng rơi như một chiếc
Tâm an chẳng thấy chút đơn côi
Như Phong
|
Tu Tâm
Tất
nhiên vạn
vật vô thường
Mong sao có khách lên đường tu tâm
Đời người ngắn ngũi trăm năm
Sao c̣n ở đó tham sân sắc, tài...?
Người đi giữa phố lạc loài
V́ tâm tư ấy đang say men đời
Xóa tan hiện cảnh chơi vơi
Tham thiền, nhập định quên thời hổn man
Nghe như nhạc khúc âm thầm
Vọng lên thanh tịnh b́nh tâm nữa đời
Thoát ṿng sanh tử người ơi
Ta đây lên tiếng gọi mời Tu Tâm...?
.
Như
Phong
2007
Định
Có
không, không
có triền miên
Một
khi
tâm
định
ưu
phiền
bay
cao
Người
ơi
có
nhớ
hôm
nao...?
Nguyện
tu
tâm
đạo,
đổi
màu
phù
sinh
Như Phong
|
Chúc Mừng Giáng Sinh
Lại
thêm mùa nửa, Chúa
Giáng Sinh
Thế
giới chưa yên chuyện điêu linh
Mượn
đây mấy chữ kính chúc bạn
Hạnh
phúc cùng thế giới yên b́nh
Như
Phong
20/12/2007
Thiện
Tội ǵ chuốc lấy những ưu phiền
Xây chi khổ luỵ của triền miên
An tâm vui hưởng đời thánh thiện
Bó gối thường ngày với tham thiền
Như Phong
Chuông
Chuông
ngân
thánh thiện nhớ chùa Hương
Chuyên
chở
pháp vàng khắp quê hương
Âm
thanh dân
tộc c̣n vang vọng
Theo
nhịp di hành
của tổ tông
Như Phong
Ly
Nơi
đây đồi xanh
không mùi vị
Không
c̣n
vướng bận tham sân si
Chan
chứa
tánh không của kẻ sĩ
Như
ḷng
rơ nhịp khúc chia ly
Nơi đây
đồi mây đầy hương vị
Bỏ lại trần gian chuyện sân si
Có ai dám luận Tánh Không nhĩ
Cho ta mĩm cười cảnh phân ly
 Như
Phong
|
Buông
bỏ,
quay
vào
trong
thấy
tôi
Không
mong, không vọng chẳng bồi hồi
Tôi về
bến lặng nào ai thấy
Người
ơi...cầm lấy chớ đăi bôi !
Như Phong
Tiên
Sống ở Ta Bà sướng như Tiên
Ngày đi làm việc, tối tham Thiền
An tâm, buông bỏ điều bất thiện
Sáng cả trần gian, quả nhăn tiền.
Như Phong
Hẹn
Người đến, rồi đi và trở lại
Trái đất nầy vẫn tiếp ṿng quay
Như mặt trời sáng mỗi sớm mai
Thoát sinh tử, chu tŕnh bất hoại
Hẹn nhau
trong cơi hoa
vàng
Ngàn năm vẫn
đợi,
hào quang vẫn c̣n.
Như Phong
16/10/2007
Xả
Cám ơn người viết lời vung tục !
Trong tâm người đậm màu vẫn đục
xả cho, chớ tạo thêm nghiệp chướng !
Chất chồng, che khuất nẻo thiên đường.
Như Phong

Tri Âm
Cám ơn
người
đă nhă lời vàng ngọc
Ta ghi ḷng
tạc dạ
một tri âm
Tâm t́nh
nầy
toả sáng đến ngàn năm
Như cơi
sáng
của thiên đường, Phật học.
Như Phong
Chân
Tâm
Đời người ngắn như gang tấc
Tham, sân, si đánh mất linh hồn
Mời người đến với Thiền môn
Quán Âm diệu pháp tiếng đồn
gần, xa
Hiển linh quang của Phật Đà
Chân sư
Thanh Hải, ta bà độ sanh
Danh vọng như sợi chỉ mành
Chân Tâm phục hoạt thiền hành
người ơi
Để khi đến lúc bỏ đời
Biết đâu là cơi của thời linh
quang.
Hẹn nhau trong cơi hoa vàng
Ngàn năm vẫn đợi, hào quang vẫn
c̣n.
Như Phong
Chân
Sư
Ngàn
năm
ghi khắc một câu
Chân sư Thanh Hải nhiệm mầu Quán Âm
Chân sư phục hoạt chân tâm
Cho người thọ pháp mong tầm ngộ khai
Tham thiền, nhập định ngày ngày
Chân tâm khai mở lâu đài linh quang
Chân sư khai dựng đạo tràng
Hào quang điều ngự muôn ngàn không gian
Chân sư từ cơi thiên đàng
Chân tâm hiển lộ, trần gian huy hoàng
Chân sư hoằng pháp đạo vàng
Dẫn đường, chỉ lối thiên đàng hồi cư
Nam mô Thanh Hải thiền sư
Ngàn năm tâm khắc ân sư, nghỉa tṛ.
Ân sư phụ ngàn năm c̣n sáng
Như hào quang cùng khắp thiên đàng
Mai nầy về cơi hoa vàng
Ngàn năm c̣n sáng đạo tràng Quán
Âm.
Như Phong
Phật
Tại
Tâm
Chính
Phật
trong ta chẳng có
tàn
Bởi v́ Phật Tánh
trời đă ban
Mỗi người
xuống thế
đều có cả
Chân tâm
phục hoạt hiển
huy
hoàng.
Như Phong
Hữu
Duyên
"Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền..."
Chân tâm
hiển
lộ, hữu thiên duyên
Tà bà tịch lộ, vô duyên hiện
Đối cảnh vô tâm
(tâm
không),
quả
nhăn
tiền.
Như Phong
Chân
Lư
Chân lư
hiển lộ nét thanh cao
Cho dù bị
vùi dập ra sao
Dù đă bị
chôn tự thuở
nào
Chân lư
vẫn c̣n đậm
nguyên màu
Chân lư
muôn đời vẫn
c̣n sáng
Dù bị
chối bỏ
hay nhạo báng
Dù bị ngộ
nhận
hay quên lăng
Chân lư
trong sáng như
hào quang
Chân lư
phương hại đến giáo
tà
H́nh
tượng
giáo ra tay chống
phá
Chân lư
tự nó đă thứ
tha
Chân lư
ngời sáng như
thiên hà
Chân lư
khai phóng kẻ
vô minh
Bao đời,
bao kiếp tự
giam ḿnh
Sân tâm
dựng, xây bao nghiệp
chướng
Chân lư
khai mở cửa thiên đường
Chân lư
thường khi bị tấn công
Chỉ v́
quyền
lợi chẳng tồn vong
Chỉ v́
say
mê theo danh vọng
Ai người
khai ngộ
chẳng bận ḷng
Chân lư
tự nó măi
trường tồn
Cho dù
công luận bị đặc bom
Cho dù
phỉ
báng người rao giảng
Chân lư
muôn đời với thiền
môn
Chân lư
hồi sinh bởi chân sư
Chân lư
hiển lộ tấm ḷng từ
Chân tâm,
chân sư và
chân lư
Sáng muôn
đời, bất khả tư
ngh́.
Như Phong
Kẻ Vô Minh
Kẻ vô minh phá người tu
Quên cái Tâm, đă mờ lu
Có cái Tâm sáng chưa đủ
Kẻ vô minh như người mù
Kẻ vô minh chưa biết tu
Ngồi tung kinh, chưa khổ đủ
Ngồi khỏ mơ, chưa tự chủ
Kẻ vô minh sống như tù
Kẻ vô minh tham, sân ,si
Hay si mê nên bị lụy
Hay sân hận thiếu suy nghĩ
Kẻ vô minh như nô t́
Kẻ vô minh mang vụng trí
Quên cái tâm nên cải lư
Quên cái tâm nên đố kị
Kẻ vô minh tạo thị phi
Kẻ vô minh sẽ biết tu
Bỏ tham lam sẽ biết đủ
Bỏ sân, si hết mờ lu
Thọ pháp Quán Âm, được bù.
Được bù thoát cảnh ngục tù
Tham thiền, nhập định pháp tu chân truyền
Đây là giáo ngoại biệt truyền
Mười phương chư Phật cùng nguyền trùng tu.
Như Phong
Vịnh
Vô Minh
Mấy mươi tuổi đầu c̣n vô minh
Tụng kinh, gỏ mơ tự giam ḿnh
Vô chùa tưởng rằng tu chánh
đạo
Phật tại Tâm, chẳng ở chùa
nào.
Như Phong
Không
Không
tướng,
không cảnh không lay động
Không
tâm,
không ngă không chạnh
ḷng
Không
chánh,
không tà không mê lạc
Vạn
pháp,
thiên kinh qui về không.
Địa ngục vốn dĩ
không
Tâm người vốn dĩ không
Thân người vốn dĩ không
Chấp pháp, chấp ngă uổng công
tầm.
"Ngô sở dĩ hữu đại hoạn dả, vị ngô
hữu thân
Cập ngô vô thân, ngô hữu
hà hoan."
Như
Phong
Phật
Tánh
Không trẻ, không già
Không chánh, không tà
Không bắc, Không nam
Không chân, không giả
Không nữ, không nam
Không thánh, không ma
Không nhận, không trả
Không người, không ta
Không vào, không ra
Không cao, không thấp
Không gần, không xa
Không dữ, không hiền
Không vui, không buồn
Không vay , không mượn
Không ghét, không thương
Không c̣n vấn vương...
Phật Tánh vồn dĩ là không
Tham, sân, si đó cái
tṛng, đọa ta
Chứng
Ngộ
C̣n h́nh, c̣n tướng c̣n hồ đồ
C̣n sân, c̣n si c̣n thô lổ
Không chánh, không tà không mê lộ
Không Phật, không ma thực chứng ngộ.
Thực chứng là thấy được không
Cái không mà chẳng là không, nhiệm
mầu.
Như Phong
Dại
Ta đă qua rồi thuở dại khờ
Háo thắng, tranh giành như trẻ thơ
Cái trí hung hăng luôn toan
tính
Che khuất đường về bến tâm linh !
Như Phong
Diệu
Tánh
Lời người đă
chở một
tánh không
Như Phong xin
tạc dạ, ghi
ḷng
Hữu duyên tri
ngộ:
Bạch nhân thánh
Lăng du,
phiêu
bạt chốn bụi hồng.
Động
C̣n động là c̣n sân hận
C̣n sân hận là c̣n vướng bận
C̣n vướng bân là c̣n lận đận
Là đánh mất tánh không !
Chấp pháp, chấp ngă mong tầm
Tánh không đánh mất lỗi lầm ai đây?
An
"Khi nào đă chán" ta tham thiền
Hay là vui thú của điền viên
Nhập đàn mệt nhọc thêm thần trí
Nhập am, nhập định với an nhiên.
Quí Không
Như Phong vốn dĩ đă là không
Chẵng có ḍng thơ nào trong ḷng
Biết đâu mà nói cùng Đại Hiệp !
Thôi th́ quí trọng ở cái không ?
Bận
Người thành niên thường hay vướng bận
Tạo thị phi, vây thêm sân hận
Người vô minh: Cái trí hung hăng
Chấp h́nh, chấp tướng thêm lận đận !
Địa
ngục vốn dĩ là
không
Chấp pháp, chấp ngă uổng công một đời !
Chúc
Năm mới chúc bạn mười phương
Vạn sự như ư, hành hương đạo vàng
Mai nầy về lại thiên đàng
Thiên niên kỷ mới, đạo tràng Quán Âm.
Tánh Không
Trong một giây mà tâm bất tại
Lại trăm năm rượt đuổi miệt mài
Lại thêm một kiếp với đắng cay?
Tánh không muôn đời chẳng đổi thay
Trong một giây mà tâm bất tại
Trăm năm nghoảnh lại thấy thật dài
Trong một giây mà tâm tự tại
Tánh không nhiệm màu hiển hiện ngay
Trong một giây thấp sáng hiện tại
Trăm năm một đời chẳng đổi thay
Trăm năm một đời đang dừng lại
Tánh không nhiệm màu chẳng phôi phai
Trong một giây quên mất tương lai
Trăm năm một đời ở ngoài tai
Trăm năm một đời đang bỏ lại
Tánh không nhiệm màu thấy được ngay
Tánh không chẳng hiện với sân tâm
Tánh không chẳng ở trong kinh kệ
Tánh không chẳng ở trong h́nh tướng
Tánh không muôn đời chẳng vấn vương
Tánh không chẳng ở với núi sông
Người ơi vấn lại tận cơi ḷng
Tánh không về đâu chiều mưa đổ
Chẳng ở chi mô, vốn dĩ không
Tánh không chẳng ở trong thư viện
Người ơi vấn lại tận cơi ḷng
Chấp pháp, chấp ngă chỉ uổng công
Tánh không vốn dĩ đă là không
Tánh không chẳng ở với cuồng ngông
Văn chương, thi phú chỉ bận ḷng
Quăng bá Tánh Không nào ai thấy
Có thấy ǵ đâu, vốn dĩ không
Tánh không chẳng thấy, sao mong tầm
Tánh không chẳng thấy, nên cầm nhầm
Tánh không chỉ thấy bởi thiền định
Tánh không hiển hiện ở trong tâm
Tánh không
vốn dĩ đă là không
Ngôn ngữ phàm phu chỉ ḷng ḍng
Diễn tả tánh không là hư luận
Vô h́nh, vô tướng lấy ǵ đong
Tánh không vốn dĩ đă
là không
Ngôn ngữ con người chỉ ḷng ḍng
Kỳ duyên thiền định, Phật tánh hiện
Tánh không vốn dĩ đă là không ./.
Như Phong
Đàn
Hạc
Một
đàn Hạc trắng
bay trời cao
Kiếp
trước theo Thầy đi
ăn dạo
Kinh,
kệ, Thiền kư
để khuyến tu
Tánh
Không
bất khă luận thấp cao
Tâm
Không vốn
chứa triệu cái không
Ngôn
ngữ con người
vẽ ḷng ḍng
Niết
Bàn, Đại Ngục
trong kinh kệ
Tánh
Không
vốn dĩ đă là không
Vô
Ngă
Thủy chung với cái đă trống
không
Thắp sáng thực tại tận cơi
ḷng
Thiên kinh, vạn kệ đề vô ngă
Cư tại ta bà chẳng thấy ta
Vô
Thường
Vô
thường
tự
nó
đă
là
không
Thủy chung c̣n mắc chuyện bận ḷng
Ta về yên tĩnh trong vô ngă
Tam cơi, mười phương chẳng có ta.
Dáng Tiên
Lời người đẹp như một dáng tiên
Xinh xắn, thanh cao lại dịu hiền
Tâm người chuyên chữ t́nh nhân ái
Chia sẻ tha nhân trút ưu phiền.
Ngă
Vô ngă hiển linh dáng chân tâm
Nhân tâm chỉ để kẻ cầm nhầm
Giác ngộ bừng khai đời vô ngă
Vô thủy, vô chung với ta bà
Giải
Quả
nghiệp nhiều đời chồng
chất nhau
Tâm
không
nghiệp chướng sẽ trôi mau
Ai
mà bắt gặp
duyên Vô Ngă
Tam
cơi ra
vào tựa ta bà
An
Nhiên
Nắng mưa
chẳng phải của trời
Tâm an đối
cảnh chẳng lời
kêu ca
Thực tại
đang ở trong ta
Nhớ
thương, sầu muộn gần xa làm
ǵ
Chạnh ḷng
chuốt lấy sầu bi
Thấp sáng
thực tại, sân
si vẫy chào
Tâm an,
thánh địa đường
vào
Ngàn sau
c̣n đậm một
màu an nhiên
Như Phong
|
Nầy
em
giữ
lấy
mộng vàng
Ta
đây
thắp
sáng
linh
quang đợi chờ
Hẹn
nhau
trong
coĩ
hoa
vàng
Ngàn
năm
vẫn
đợi,
hào
quang vẫn c̣n
Như Phong
|
|